Tôi hằng xem Thời-đại này; trong nẻo tu hành rất nhiều cả muôn ngàn mối đạo; Bởi đạo tại thứ dần, nên kẻ xung đạo nầy người xưng đạo kia. Chở đạo trước hết có một gốc rồi nhỏ giọt xuống lần lần tại tay người canh cải biến hóa ra càng ngày càng lộng, chơn truyền càng mất, mới có nẻo thánh đường tà, cũng như một nguồn nước ở trên núi cao rất trong sạch, rồi chảy xuống xa lần lần phải sanh ra nhiều ngã, phải có trong có đục, rồi người chẳng hiểu, cứ khu khu tưởng hoài rằng đạo của mình là chánh, rồi chê bai kích bác đạo của người là tà. Xin thầm nghĩ mà coi; rất đỗi có sự tà cùng chảnh, sự chơn cùng giả mà người còn chưa hiểu thấu được, vậy làm sao hiểu đạo là gì. Phàm người tu hành trước hết phải xem xét cho biết nẻo chánh đường là sẽ vào mà tu mới khỏi lầm lạc. Bằng cứ nhắm mắt làm luôi như đi đêm vậy, rất hại quá, may mà gặp nhằm đạo chảnh nẻo chơn, thì khỏi lo chi uổng công phi lực, thế nào cũng đi đến chỗ. Nếu ruổi mà đi làm đường tà nẻo quấy, rất uổng công nhọc sức trọn đời. Đến ngày cùng chẳng ra chỉ thì đã hư hại hết một kiếp sanh. Tỉnh Thế Ngộ Chơn Giải Nghĩa NXB Man Sanh 1933 Bùi Quang Huy 38 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1GlaRp2gpkpVqG6b-EErpCIYFFXxYFyi4https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1