Đầu đời hai tiếng mẹ cha là giai bậc cung tâm, trổi lên từ bờ sâu thẳm của đáy lòng con trẻ, cũng là tiết tấu thương âm, xuất phát tận mé thiêng liêng vô cùng của kiếp người. Mênh mang! Thênh thang! Biết nói làm sao cho trọn từ ân nghĩa ấy. Vậy hay! Mượn hình non Thái để so bằng, đem dáng biển cả mà dò nét. Thật cũng không làm sao nêu biểu được với cái bao la không bờ không bến kia. Kinh nói: “ Giả sử hai vai gồng gánh mẹ cha, đem khắp vòng hòn núi Tu di, trải trăm ngàn kiếp như vậy cũng không thể đáp đền một phần nào ân nghĩa mẹ cha”. Sâu nặng làm sao! Chỉ tâm niệm đời kiếp trọn người hiếu đạo, khả dĩ thế thôi. Người xưa cũng bảo: “ Cha sinh ta, mẹ nuôi ta. Nhớ thương cha mẹ xót xa tất lòng”. Từ Ân Của Mẹ NXB Tổng Hợp 2008 Thích Nhật Quang 182 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1eERoJx5NXc9my6Hwqj62_PDU27tzfrwShttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1