Nghề thuốc ở trên thế-giới, không cứ nước nào, phần nhiều từ đời thượng-cổ đã có rồi. Đều tùy theo xứ-sở, thủy thổ, khí-hậu, giống-người, phong tục, thói quen, của từng xứ phong-tục, mà thành ra một nghề riêng của xứ ấy vẫn có. Lâu dần mãi mãi, nhờ sự giao thông mà thường phát hiện nhiều chỗ có thể thông đồng với nhau. Vậy nên nghề thuốc ta từ đời thượng cổ cũng đã có rồi, cũng tiến với các nghề khác ở nước ta từ Thủa trước, khi ấy các cụ tổ tiên nước ta đã từng kinh nghiệm, đem những phương thuốc cứu chữa cho dân ta cùng sống ở nước Việt-Nam này, thành ra môn thuốc của Việt-nam ta vẫn có riêng. Nếu ở những chỗ lắm sơn-lam chướng khí như nước ta xưa, mà không biết môn thuốc hay riêng, chắc nòi giống làm gì còn sót được đến ngày nay, thử xem như dân thổ mán xử la mà vẫn có thuốc riêng để chữa lấy lệnh, thì đã biết chắc rằng, ta xưa vẫn có nghề thuốc hay riêng. Vấn Đề Nghiên Cứu Thuốc Ta NXB Lạc Long 1935 Nguyễn Xuân Dương 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/15WYkvvNm99Pn2DhjljbBZ6V72Q1BSQG-https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1