Thuốc là việc khó, học thuốc cũng khó, mà học làm thuốc lại khó, huống chi viết sách thuốc hay là dịch sách thuốc, người cầm ngọn bút mà dịch mà viết có dể đâu? Sao thế? Sách thuốc ở Á đông ta điều ghép bằng chử hán, mà ý nghĩa tinh vi, dùng những chữ cao cổ, cho đến những chủ tên riêng ở trong bộ phận, một món phải có một tên, một tên phải có một chử, một chủ phải có một nghĩa nếu không phải người thông nho, mà thông cả y nia, lại có lòng tốt muốn đề ỷ tử về sau, thì không nói nỗi, tôi biết thuốc từ khi 30 tuổi, làm thuốc ở Bắc kỳ 15 năm, ở Nam-kỳ nay là 10 năm, nhiều khi muốn cầm ngọn bút viết sách, viết rọ rồi lại bỏ, là vì việc thuốc man mác mông mênh như rừng với biển, nghị viết bằng chủ hán, số ít người hay, viết bằng quốc văn sợ không đủ nghĩa may gặp được ông Đặng đoạn-Chước ở Nghệ an đâu Tú-tài, có đưa cho một tập sách thuốc viết bằng quốc ngử. Y Học Tiện Dụng Quyển Hạ NXB Huế 1936 Hoàng Minh Tâm Dịch: Đặng Doãn Chước 116 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1-WXuWuxCAwr7EQ6S3Cc0RrCcZdCQeU3zhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1