Nghề làm thuốc ở nước ta gần nay, đã trụy lạc vào một con đường hắc ám, kẻ thức-giả tưởng ai cũng phải công-nhận như vậy. Suy cái nguyên nhân, chỉ bởi ta từ xưa không đặt ra trường y-học, mà các cụ ta đời xưa cũng khinh-bỉ là phương-kỹ., trừ có những người bất-đắc-chí về con đường khoa-cử, thang mây kém phận, nhà lá đeo liền, nên mới phải mượn con dao-cầu làm kế sinh nhai... Cái mục đích lúc theo về nghề thuốc đã không được chính đảng, thời cái chí-hướng đối với việc học sách thuốc cũng nhân đó mà cầu giản... Chỉ cốt tìm những quyền gì dễ-giãi, có thể mượn làm con đường tắt lên lối ông Lang, thời bo-bo đeo lấy làm hộ phù... Đến khi đã biết cắt đôi ba chén thuốc, chữa được đôi ba người khỏi, cách sinh nhai đã tiệm thủ, vợ con không phải lo đói, dỗ tết sẵn có tiền mua, lại thỉnh-thoảng được đôi con gà thiến, vài chiếc dò lợn của nhà bệnh nhân kính tặng, thời đã tự phụ ngay mình là danh y, đã tự cho học lực của mình là hoàn bị, mà gác quách bỏ sách đi một nơi... Y Học Tùng Thư Quyển 1 NXB Nhật Nam 1930 Nguyễn An Nhân 104 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1dm-5t1W1lr-UeVVv9yKWRDWxBzhbd_JVhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1